Anh hùng – Ngoisaodoanhnhan.com https://ngoisaodoanhnhan.com Trang tin tức Ngôi Sao & Doanh Nhân Fri, 19 Sep 2025 09:50:39 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://cloud.linh.pro/ngoisaodoanhnhan/2025/08/ngoisaodoanhnhan.svg Anh hùng – Ngoisaodoanhnhan.com https://ngoisaodoanhnhan.com 32 32 Chỉ huy trưởng phường ở Hà Nội dũng cảm cứu người đuối nước https://ngoisaodoanhnhan.com/chi-huy-truong-phuong-o-ha-noi-dung-cam-cuu-nguoi-duoi-nuoc/ Fri, 19 Sep 2025 09:50:35 +0000 https://ngoisaodoanhnhan.com/chi-huy-truong-phuong-o-ha-noi-dung-cam-cuu-nguoi-duoi-nuoc/

Chiều ngày 31/7, một sự việc hy hữu và đầy cảm động đã diễn ra tại khu vực cầu Sông Mãng, thuộc phường Thục Phán. Đồng chí Nông Văn Nghị, Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy, Chỉ huy trưởng Ban Chỉ huy Quân sự phường Thục Phán, trên đường đến trụ sở làm việc, đã tình cờ phát hiện một người đang gặp nguy hiểm tại khu vực đầu cầu.

Đồng chí Nông Văn Nghị.
Đồng chí Nông Văn Nghị.

Không ngần ngại trước dòng nước dữ và tình huống cấp bách, anh Nghị đã nhanh chóng lao mình xuống nước để cứu người. Với tinh thần trách nhiệm cao và lòng quả cảm của một người lính, anh Nghị đã dũng cảm tiếp cận người gặp nạn và dìu người này lên bờ một cách an toàn.

Khi lên đến bờ, nạn nhân được xác định là trong tình trạng bất tỉnh, không còn phản ứng và có dấu hiệu ngưng thở. Không do dự, anh Nghị đã ngay lập tức tiến hành sơ cứu bằng các biện pháp ép tim ngoài lồng ngực và hô hấp nhân tạo. Sau khoảng 5 phút kiên trì nỗ lực, nạn nhân đã dần hồi tỉnh, mở mắt và có dấu hiệu phục hồi.

Sự việc này đã nhanh chóng gây được sự chú ý và cảm phục từ người dân và các cấp chính quyền. Nạn nhân được xác định là Nông Văn Doanh, sinh năm 1991, trú tại xóm Vò Đạo, Bế Triều, xã Hoà An. Rất may mắn là hiện sức khỏe của anh Doanh đang dần ổn định, và anh đã được đưa đến bệnh viện gần nhất để được tiếp tục theo dõi và điều trị.

Hành động cứu người của đồng chí Nông Văn Nghị đã thể hiện rõ tinh thần trách nhiệm, lòng nhân ái và bản lĩnh của một người lính. Sự dũng cảm và kịp thời của anh Nghị trong tình huống cấp bách này không chỉ cứu sống một mạng người mà còn truyền tải thông điệp tích cực về tinh thần tương thân tương ái trong cộng đồng.

Được biết, hành động anh dũng của đồng chí Nghị đã được cấp ủy, chính quyền và nhân dân các cấp ghi nhận và đánh giá cao. Sự việc này tiếp tục khẳng định vai trò và trách nhiệm của người lính trong việc bảo vệ và phục vụ cộng đồng, đồng thời cổ vũ cho phong trào làm việc tốt, giúp đỡ người gặp khó khăn trong cuộc sống.

Thông tin từ nguồn cho biết, tình trạng sức khỏe của anh Doanh hiện đang được theo dõi sát sao tại bệnh viện. Sự giúp đỡ kịp thời và dũng cảm của đồng chí Nghị đã góp phần giúp anh Doanh vượt qua cơn nguy hiểm và có cơ hội phục hồi sức khỏe.

Mọi hành động dũng cảm và có ý nghĩa như thế này đều đáng được ghi nhận và tuyên dương, không chỉ trong cộng đồng mà còn cả trong các hoạt động xã hội. Những tấm gương như đồng chí Nông Văn Nghị sẽ tiếp tục là nguồn cảm hứng cho nhiều người, khích lệ tinh thần tương giúp và sẵn sàng ứng cứu trong các tình huống cấp thiết.

]]>
Hai anh em tìm nơi anh trai hy sinh trong rừng Quảng Trị 52 năm trước https://ngoisaodoanhnhan.com/hai-anh-em-tim-noi-anh-trai-hy-sinh-trong-rung-quang-tri-52-nam-truoc/ Wed, 13 Aug 2025 21:21:03 +0000 https://ngoisaodoanhnhan.com/hai-anh-em-tim-noi-anh-trai-hy-sinh-trong-rung-quang-tri-52-nam-truoc/

Trong những ngày cuối tháng 6, khi nắng hè gay gắt đổ lửa xuống vùng đất phía tây xã Cam Lộ, tỉnh Quảng Trị, hai ông Phan Nho Thắng (67 tuổi) và Phan Thái Bình (61 tuổi, cùng trú xã Đức Thịnh, tỉnh Hà Tĩnh) đã lặn lội vào vùng rừng sâu. Mục đích của họ là đến nơi anh trai của họ, liệt sĩ Phan Văn Tần, từng chiến đấu và anh dũng hy sinh.

Dưới chân cao điểm 597
Dưới chân cao điểm 597

Ông Phan Thái Bình cho biết, gia đình ông đã muốn vào tìm kiếm anh trai từ lâu nhưng chưa có thông tin đầy đủ. “Anh hy sinh trong rừng, biết tìm lại hài cốt là khó nhưng chúng tôi vẫn vào”, ông Bình nói. Ba năm trước, gia đình ông Bình đã kết nối được với một số gia đình khác có liệt sĩ hy sinh trong cùng trận đánh này. Họ đã giữ liên lạc và chia sẻ thông tin về hành trình tìm kiếm.

Hai em trai của liệt sĩ Phan Văn Tần (từ trái sang: ông Phan Nho Thắng và Phan Thái Bình) thắp nhang tại khu vực anh mình hy sinh
Hai em trai của liệt sĩ Phan Văn Tần (từ trái sang: ông Phan Nho Thắng và Phan Thái Bình) thắp nhang tại khu vực anh mình hy sinh

Chiến địa năm xưa là cao điểm 597, nay nằm về phía tây của xã Cam Lộ. Sau hơn một giờ đi xe máy theo đường sản xuất lâm nghiệp, hai ông mất thêm 30 phút leo bộ lên đồi cao. Hành trang mang theo là dĩa cau trầu, trà rượu, hoa quả và giấy áo theo phong tục. Chọn điểm bằng phẳng đặt lễ vật, hai ông ngắt những nhánh hoa rừng để gửi đến các liệt sĩ.

Cao điểm 597 là khu vực trận đánh năm 1971
Cao điểm 597 là khu vực trận đánh năm 1971

Liệt sĩ Phan Văn Tần đã tham gia chiến đấu và anh dũng hy sinh tại đây vào ngày 16-6-1971, sau ba năm nhập ngũ. Cùng tham gia trận đánh này còn có nhiều liệt sĩ khác, và cùng chung một tâm nguyện của các gia đình cho đến nay chưa thành hiện thực: đó là tìm thấy hài cốt liệt sĩ.

Ông Phan Nho Thắng - em trai liệt sĩ - thắp hương tại nghĩa trang liệt sĩ Cam Chính
Ông Phan Nho Thắng – em trai liệt sĩ – thắp hương tại nghĩa trang liệt sĩ Cam Chính

Tại khu vực này, từ thông tin các cựu chiến binh, lực lượng quân sự tỉnh Quảng Trị đã nhiều lần tìm kiếm nhưng chưa có kết quả. Ông Bình cho biết gia đình vẫn tiếp tục hành trình tìm kiếm anh trai khi có thêm thông tin mới.

Đi tìm hình bóng anh trai - Ảnh 9.
Đi tìm hình bóng anh trai – Ảnh 9.

Điểm cao 597 và khu vực xung quanh hiện trở thành rừng sản xuất của người địa phương. Lấp ló sau các quả đồi là các trụ điện và đường dây 500kV. Giữa màu xanh của rừng và ánh sáng của dòng điện hôm nay là máu xương của những người đã ngã xuống vì độc lập, tự do của Tổ quốc.

Lá thư viết vội gửi đên các anh hùng liệt sĩ hy sinh vì Tổ quốc
Lá thư viết vội gửi đên các anh hùng liệt sĩ hy sinh vì Tổ quốc

Câu chuyện của hai ông Phan Nho Thắng và Phan Thái Bình là một trong nhiều câu chuyện về các gia đình liệt sĩ đang tìm kiếm hài cốt của người thân. Hành trình tìm kiếm này không chỉ là về việc tìm thấy hài cốt, mà còn là về việc kết nối quá khứ và tôn vinh những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.

Lễ vật đầy đủ vật phẩm và giấy báo tử mang từ quê hương Hà Tĩnh vào chiến trường năm xưa
Lễ vật đầy đủ vật phẩm và giấy báo tử mang từ quê hương Hà Tĩnh vào chiến trường năm xưa

Thông tin về các liệt sĩ và hành trình tìm kiếm hài cốt của họ là một phần quan trọng trong việc bảo tồn và phát huy giá trị lịch sử. Việc tìm kiếm và hồi hương hài cốt liệt sĩ không chỉ mang lại niềm an ủi cho gia đình họ, mà còn góp phần củng cố mối quan hệ giữa các thế hệ và giáo dục về truyền thống lịch sử.

Hái cánh hoa rừng viếng anh linh các anh hùng liệt sĩ ở cao điểm 597 năm xưa
Hái cánh hoa rừng viếng anh linh các anh hùng liệt sĩ ở cao điểm 597 năm xưa

Hy vọng rằng, thông qua những nỗ lực tìm kiếm và tôn vinh, các gia đình liệt sĩ sẽ tìm thấy hài cốt của người thân và góp phần xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho thế hệ mai sau.

]]>
Nhạc sĩ Ngô Mạnh Duy: Côn Đảo linh thiêng và sứ mệnh gìn giữ hòa bình https://ngoisaodoanhnhan.com/nhac-si-ngo-manh-duy-con-dao-linh-thieng-va-su-menh-gin-giu-hoa-binh/ Wed, 13 Aug 2025 09:20:15 +0000 https://ngoisaodoanhnhan.com/nhac-si-ngo-manh-duy-con-dao-linh-thieng-va-su-menh-gin-giu-hoa-binh/

Côn Đảo – Một Nơi Đặc Biệt Trong Trái Tim

Tôi đã có cơ hội đến thăm nhiều địa danh lịch sử, nhưng Côn Đảo vẫn luôn là một nơi đặc biệt trong trái tim tôi. Không cần lời giới thiệu hay sắc màu tô điểm, Côn Đảo tự nhiên trở nên linh thiêng. Chỉ cần một bước chân đặt xuống, một làn gió biển mặn mòi thoảng qua, là đã thấy lòng trùng xuống, tim nhói lên một niềm kính phục và biết ơn vô hạn. Côn Đảo là nơi từng tấc đất, từng nắm cát, từng con sóng cũng mang trong mình một câu chuyện bi hùng về lòng yêu nước, sự hy sinh và niềm tin son sắt vào ngày mai hòa bình.

Ngày 26/7, tôi có cơ hội đặt chân lên đặc khu thiêng liêng này để tham dự Lễ tri ân các anh hùng, liệt sĩ tại Côn Đảo. Cùng hàng trăm đại biểu, người dân, cựu chiến binh và những người con xa xứ trở về, chúng tôi đã dâng nén hương thành kính tại Nghĩa trang Hàng Keo, Nghĩa trang Hàng Dương, những nơi được xem là “bàn thờ Tổ quốc” giữa biển khơi. Không thể diễn tả được cảm xúc của tôi lúc đứng lặng lẽ nghiêng mình trước những ngôi mộ – phần lớn là chưa biết tên – những người con ưu tú của đất mẹ đã ngã xuống trong bóng tối của ngục tù, trong nỗi đau không tên, để góp phần cho ánh sáng tự do được thắp lên cho hôm nay.

Những nén nhang, ngọn nến bập bùng trong gió như là hơi thở của quá khứ vọng về, nhắc nhở chúng ta rằng, để có được những ngày bình yên này, máu xương đã từng đổ xuống biết bao nhiêu. Khi ánh chiều buông xuống, tôi cảm nhận như đất trời lặng im để lắng nghe lời tri ân, để chứng kiến sự tiếp nối thiêng liêng giữa các thế hệ. Những giọt nước mắt âm thầm rơi xuống không chỉ là của nỗi đau, mà còn là của lòng biết ơn và niềm tự hào vô hạn. Bởi vì trong nơi tưởng như là chốn tận cùng ấy, lại chính là điểm khởi đầu của những điều cao cả nhất – tình yêu đất nước, lòng hy sinh vô điều kiện, và khát vọng độc lập, tự do.

Đêm xuống, tôi tham dự chương trình nghệ thuật “Côn Đảo – Bản hùng ca bất tử” – một khúc tráng ca không chỉ kể về quá khứ mà còn lay động trái tim từng người bằng sức mạnh của nghệ thuật, của âm nhạc, của những ký ức chưa bao giờ nguôi ngoai trong tâm thức dân tộc. Dưới vòm trời đầy sao, tiếng nhạc vang lên như tiếng vọng của những linh hồn anh hùng đang trở về.

Tôi đặc biệt xúc động với ca khúc “Viết tiếp câu chuyện hòa bình”, một bài hát không quá ồn ào, nhưng từng câu từng chữ lại đào sâu vào ký ức, gọi dậy bao hình ảnh hào hùng: “Cha ông ta ngày xưa ngã xuống, để cho đời ta ngày sau đổi lấy hòa bình. Giữa khói binh ai cũng nguyện lòng hy sinh… Để cho đất nước yên vui từ đó. Để cho đỏ thắm màu cờ tự do. Để những tiếng cười vang khắp nơi từ ngày chiến thắng”.

Côn Đảo không chỉ là một địa danh. Côn Đảo là ký ức, là biểu tượng, là chứng nhân. Côn Đảo là nơi lưu giữ những nỗi đau tận cùng nhưng cũng là nơi phát ra ánh sáng rực rỡ nhất của tinh thần bất khuất, nơi “tử vì sinh, mất vì còn, chịu đựng để chiến thắng”.

Tôi xúc động khi nghĩ về những người tù không án – những người dám đứng lên vì lý tưởng cao cả dù biết rằng con đường phía trước là bóng tối nhà tù, là roi vọt, là đòn tra tấn, và có thể là cái chết không tên, không tuổi. Tôi nghĩ về những nữ chiến sĩ kiên cường nơi “chuồng cọp” Côn Đảo, nơi họ vẫn giữ trọn khí tiết, vẫn hát giữa đau thương, vẫn tin vào ngày mai.

Và tôi cũng nghĩ đến những người trẻ hôm nay – thế hệ sinh ra trong hòa bình, lớn lên trong nhịp sống sôi động và tự do. Liệu chúng ta đã hiểu hết giá trị của hòa bình, của độc lập? Liệu chúng ta có đang viết tiếp câu chuyện của cha ông bằng hành động thiết thực, bằng ý chí vươn lên, bằng khát vọng xây dựng đất nước hùng cường?

Đi giữa đêm Côn Đảo, tôi thấy những ngọn nến nhỏ được đặt trước mỗi phần mộ. Ánh nến lung linh soi rọi khuôn mặt trầm ngâm của những người đến viếng. Mỗi ngọn nến như là một lời hứa âm thầm – rằng chúng tôi sẽ không quên, sẽ sống xứng đáng, sẽ tiếp tục hành trình mà các anh, các chị đã khởi đầu bằng máu và nước mắt.

Tôi xúc động đặc biệt khi được trò chuyện với một nữ cựu tù chính trị năm xưa, nay đã ngoài 80 tuổi nhưng vẫn giữ nét cương nghị của một thời không khuất phục. Cô kể lại những ngày tháng bị biệt giam trong phòng tối, chỉ có tiếng rít của roi điện và tiếng gió biển rít qua song sắt làm bạn. Cô kể, bằng giọng đều đều, không một lời oán trách, rằng những người con gái tuổi đôi mươi năm ấy đã cắn răng chịu đựng mọi cực hình chỉ để giữ lại một điều: lòng tin. “Chúng tôi không sợ chết, chỉ sợ Tổ quốc không độc lập” cô nói, mắt nhìn xa xăm về phía Nghĩa trang Hàng Dương.

Tôi lặng đi. Trong đôi mắt già nua ấy không chỉ là nỗi đau, mà là ánh sáng của tự do. Sự kiên cường của những người phụ nữ như cô không chỉ là biểu tượng, mà là minh chứng sống cho sức mạnh tinh thần Việt Nam. Tôi nghĩ, nếu ai đó hỏi đâu là sức mạnh mềm lớn nhất của dân tộc ta, thì chính là những con người như cô – những người đã biến đau thương thành khí phách, và biến tù ngục thành biểu tượng bất khuất.

Nghe cô nói, tôi nghĩ rằng thế hệ hôm nay có một trách nhiệm thiêng liêng: ghi nhớ và tri ân. Tri ân không chỉ là những bông hoa, nén hương vào mỗi dịp 27/7, mà còn là sự nỗ lực không ngừng trong hiện tại – xây dựng một đất nước giàu mạnh, một xã hội công bằng, một tương lai đáng sống cho mọi người dân.

Tôi tin rằng, chính từ những nơi như Côn Đảo – nơi thử thách con người đến tận cùng – đã sinh ra những giá trị vĩnh cửu. Ở đây, tôi không chỉ thấy cái chết, mà thấy sự sống vĩnh hằng của lòng yêu nước. Tôi không chỉ thấy ngục tù, mà thấy niềm tin mãnh liệt vào một ngày mai.

]]>
Những người anh hùng vĩ đại của thời đại https://ngoisaodoanhnhan.com/nhung-nguoi-anh-hung-vi-dai-cua-thoi-dai/ Wed, 06 Aug 2025 16:21:53 +0000 https://ngoisaodoanhnhan.com/nhung-nguoi-anh-hung-vi-dai-cua-thoi-dai/

Trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc Việt Nam, hàng triệu người con ưu tú đã xung phong ra trận, chiến đấu với lòng dũng cảm và hy sinh quên mình. Những thanh niên trẻ tuổi, với trái tim nhiệt huyết và lý tưởng cao đẹp, đã sẵn sàng gác lại những ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ để lên đường thực hiện nhiệm vụ thiêng liêng, bảo vệ Tổ quốc và mang lại sự bình yên, hạnh phúc cho nhân dân.

Những người trẻ này, ở tuổi mười tám, đôi mươi, đã thể hiện sự quyết tâm và trách nhiệm cao cả khi từ bỏ những tháng ngày bình yên, để lên đường chiến đấu. Họ đã gác lại những trang sách, giảng đường, gia đình và người thân, để thực hiện nhiệm vụ cao cả, mang lại tự do và hạnh phúc cho nhân dân. Sự hy sinh và cống hiến của họ đã trở thành những trang sử sử hào hùng của dân tộc Việt Nam.

Những người trẻ này đã trở thành những người anh hùng, sống mãi trong lòng nhân dân và được nhớ đến như những tấm gương sáng về lòng yêu nước và sự tận tâm vì cộng đồng. Sự tận tâm và hy sinh của họ đã mang lại cho nhân dân Việt Nam sự tự do, hạnh phúc và cuộc sống yên bình như ngày hôm nay.

Ngày nay, chúng ta vẫn có thể thấy được sự ảnh hưởng và ý nghĩa to lớn của những người trẻ tuổi trong lịch sử dân tộc Việt Nam. Họ đã trở thành nguồn cảm hứng to lớn cho các thế hệ trẻ sau này, khích lệ và động viên họ phấn đấu trở thành những công dân có ích cho xã hội.

Chúng ta không thể quên những cá nhân đã cống hiến và hy sinh cho Tổ quốc, và cũng không thể quên những tấm gương sáng về lòng yêu nước và sự tận tâm vì cộng đồng.

]]>